Top 14 Bài thơ hay về ngày Vu Lan

Bài thơ: Bên mẹ – Phan Thu Hà

BÊN MẸ

Tác giả Phan Thu Hà

Ngày ấy con là cô nhỏ
Ngồi bên khi mẹ chấm bài
Tự ngồi xúc ăn đu đủ
Tóc tơ chưa đủ chấm vai.

Ngày ấy mẹ là cô giáo
Ngoài con…còn cả đàn con
Làm người chở đò cặm cụi
Tuổi xuân ngày tháng hao mòn.

Đã quen lớn lên bên mẹ
Canh chày ru khúc hát ru
Nhớ ba , mẹ thầm gửi lại
Dịu dàng cơn gió mùa Thu.

Gặp lại tuổi thơ trong ảnh
Lại càng thương những ngày xưa
Ào ạt tìm về kỷ niệm
Một đời mẹ… những nắng mưa.

Mẹ ơi dù đời cách biệt
Nhưng tình mẹ vẫn bên con
Tình mẹ ngàn sau để lại
Cùng bao năm tháng không mòn

HP – 28/2/2017

Bài thơ: Nghe lời cha dạy – Nguyễn Thị Nguyệt Anh

NGHE LỜI CHA DẬY

Thơ: Nguyễn Thị Nguyệt Anh

Lời Cha dậy con vẫn còn ghi mãi
Tuổi hồn nhiên thơ dại bước vào đời
Muốn tung hoành đi khắp mọi nơi
Con phải hiểu lẽ đời luân đạo lý..

Học rèn tâm nuôi luyện thêm ý chí
Đừng lười nhác ỷ nại dựa người thân
Gặp sự hung nên dùng trí xoay vần
Tránh xa kẻ bội ân không nhãn huệ.

Sống ở đời ai bon chen mặc kệ
Đừng hạ mình và dễ với tiểu nhân
Giúp đỡ rồi nghoảnh mặt sống bội ân
Bỏ yêu thương tình thân lìa đứt đoạn.

Chơi với người đừng bao giờ tính toán
Đừng tự cao ngạo mạn sẽ bị khinh
Đừng khoe khoang quảng đại nhất là mình
Đừng cậy giỏi chê khinh người thấp kém.

Đã chắc gì ta là người trọn vẹn
Sống thiện trung không hổ thẹn lương chi
Vậy lâu nay con học được những gì
Nay lớn rồi bay đi chim nhạn nhỏ..!

Ra ngoài đời giữ mình mới là khó
Cạm bẫy nhiều hiện rõ ở quanh ta
Tự mình vươn trong bối cảnh không nhà
Mới thấm thía lời Cha yêu chỉ dạy.

Vu Lan về đúng mùa ngâu tháng bẩy
Ở trong lòng bỗng thấy nhớ trào dâng
Đặt nhành hoa trước mộ nói vạn lần
Con cảm tạ hồng ân Cha sinh dưỡng.

MC : 7/7/2018

Bài thơ: Nhớ mẹ – Nguyễn Ngọc

NHỚ MẸ
Thơ: Nguyễn Ngọc

Mẹ ơi.
Mẹ thương trai út nhất nhà.
Út đi bộ đội ở xa lâu về.
Nghe tin con sắp về quê.
Còng lưng chống gậy đầu hè đợi con.

Tuổi già bước thấp bước cao.
Bờ hiên bước hụt té nhào con ơi !

Đau lòng con lắm mẹ ơi.
Trên vai gánh nặng một đời nhà binh.

Bố mất sớm mẹ một mình.
Quanh năm côi quạnh thân hình héo hon.

Con đi khắp núi cùng non.
Nhờ thầy thuốc quý nay còn trên tay.

Đắp thuốc mẹ đỡ từng ngày.
Nhìn mẹ gia thịt đổi thay đã nhiều.

Cảm ơn nội ngoại bốn bên.
Cảm ơn bạn hữu, thân, hiền trên phây.

Xin nhận một lậy ở đây.
Ơn này xin trả trong ngày đoàn viên.

Mẹ ơi !
Vu lan báo hiếu mẹ cha.
Còn con báo hiếu cách xa ngàn trùng.
Hai hàng lệ cứ rưng rưng.
Thương cha nhớ mẹ quặn lòng mẹ ơi !

Sài gòn 07/07/2018

Bài thơ: Mẹ là … – Hồ Viết Bình

MẸ LÀ…!

Tác giả Hồ Viết Bình 

Mẹ là ngọn gió nồm nam
Mơn man nhè nhẹ cho con giấc nồng
Mẹ là chăn ấm mùa đông
Ủ bàn chân nhỏ gót hồng như son.

Mẹ là dòng sữa ngọt ngon
Cho con đôi má ú tròn dễ thương
Mẹ là cô giáo đầu tiên
Dạy con lễ nghĩa, ngoan hiền, dạ thưa.

Mẹ là mái ấm che mưa
Mẹ là cánh võng những trưa oi nồng
Mẹ là cây bưởi, cây bòng
Là cây khế ngọt mát lòng tuổi thơ.

Mẹ là câu hát à ơ
Theo con đến hết giấc mơ cuộc đời
Mẹ còn…nhiều nữa con ơi
Kể sao cho hết bằng lời thơ hay.
Thơ: Hồ Viết Bình.

Bài thơ: Ngày Vu Lan nhớ cha mẹ – Hoàng Minh Tuấn

NGÀY VU LAN NHỚ CHA MẸ!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Mẹ ra đi vậy mà đã mười năm,
Cả mười năm con nhớ mong về mẹ,
Có đôi lúc con tưởng như không thể,
Nhớ đến nao lòng, mẹ dấu yêu ơi!

Nhớ khi xưa chập chững bước vào đời,
Mẹ là người dẫn dắt con từng bước,
Dù cuộc sống có nhiều phen mất, được,
Mẹ song hành dẫn lối để vượt qua!

Có những khi đang trong cảnh thuận hoà,
Mẹ lại nhắc chúng con về quá khứ,
Để nhớ lại những thời chưa no đủ,
Để răn lòng những thoả mãn kiêu căng …!!!

Ngày mẹ mất cha cũng cố dấu lòng,
Tóc bạc trắng, ít nói cười hơn trước,
Cha chỉ dặn dù khó khăn, thua, được
Trên dưới đồng lòng vững bước cùng nhau!

Dù đi đâu, hay là sống ở đâu,
Hãy khắc ghi hiếu, tâm là trên hết,
Lấy dung hoà, lấy thứ tha đoàn kết,
Thì ngại gì những vất vả khó khăn!
………….

Cha xa mẹ cũng được trọn bảy năm,
Rồi tạm biệt chúng con đi tìm mẹ,
Buổi tiễn đưa con hứa trong nhoà lệ,
Sẽ hoàn thành những ước nguyện mẹ, cha …

Lễ Vu lan trong hương khói tỏ, mờ,
Con kính cẩn cầu mong cho cha, mẹ,
Chốn bồng lai hãy nhẹ lòng yên nghỉ,
Chúng con giờ đã đủ lớn đủ khôn!

Đã tự mình đi tiếp những chặng đường,
Mà ngày xưa mẹ cha từng mong ước,
Cha, mẹ ơi giờ đây con muốn được,
Một lần thôi ôm  cha mẹ vào lòng …!

Hà Nội, 6/7/2018

Bài thơ: Mẹ ơi – Nguyễn Anh Tuấn

Mẹ ơi

Tác giả Nhuyễn Anh Tuấn 

Con muốn tìm những dĩ vãng xa xăm …
Của những tháng ngày con trẻ
câu chuyện xưa đêm nằm nghe mẹ kể
Giấc ngủ về trong tay mẹ à ơi…

Nhớ những lần trốn Mẹ để đi chơi
Về áo lấm toàn là đất
Roi đánh con nhưng trong lòng mẹ khóc…
Bởi vì câu cho vọt mới nên người.

Mỗi bước con lớn khôn mẹ răn dạy từng lời
Đó cho sạch rách cho thơm vốn quý
Chẳng còn bé trong vòng tay mẹ bế
Học cho mình chứ học để cho ai.

Mưa nắng sớm hôm vất cả nhũng canh dài
Mẹ đứng ngắm nhìn con say giấc ngủ
Con lớn khôn trong từng lời ấp ủ
Mẹ đi xa rồi…. con đã lớn khôn chưa?

Bài thơ: Ngày giỗ mẹ – Phạm Quang Thu

NGÀY GIỖ MẸ

Tác giả Phạm Quang Thu

Khóc thương, hương khói lan xa
Nến nhang nghi ngút gian nhà Tâm linh
Con nhìn Di ảnh đinh ninh
Mẹ còn kia với bức hình chân dung.

Bình vôi xưa Mẹ quen dùng
Vôi khô đã quánh, lạnh lùng chìa vôi
Trầu, Cau như vẫn nhớ người
Lá trầu xanh với cau tươi đầu hồi!

Mẹ còn đây. . .tiếng đưa nôi
Võng bền hơn cả cuộc đời gian truân
Nong nia xếp lại góc sân
Cạnh đôi guốc mộc trân trân đợi người.

Im lìm một mảnh áo tơi
Hiên nhà như có bóng người chờ mong. . .

Con như thấy Mẹ mát lòng
Hương nhang con thắp bỗng bùng lửa to.

Chân hương cháy rụi thành tro
Bát hương đã hóa, tàn co cuốn tròn

Rưng rưng con vái linh hồn
Hương hoa ngày Giỗ thơm hơn mọi ngày.

Tâm linh ở cõi đời này
Nặng ơn người đã đắng cay sinh thành

Nhìn theo ngọn khói mong manh
Âm- dương gần lại, lòng thành kính dâng.

Công Cha nghĩa Mẹ nghìn lần
Ghi xương khắc cốt nghĩa nhân kiếp người

Bần thần nước mắt con rơi ! . . . . .

Bài thơ: Bà ơi – Doãn Kim Oanh

Bà ơi

Tác giả: Doãn Kim Oanh 

Nơi cháu về bà đã đi xa
Ngôi nhà xưa chỉ còn trong kí ức
Nhà mới bê tông mái cong đẹp lắm
Hoa giấy ba màu trước ngõ rơi rơi.

Câu hát ru những buổi tối trời
Xóm nghèo xác xơ sau mùa nước lũ
Những tháng ngày cháo cơm không đủ
Nằm ngủ đệm rơm cháu nhớ tận bây giờ.

Giấc ngủ chập chờn cháu gặp lại trong mơ
Sân trước nhà mùa này vàng hoa cải
Con bươm trắng tung tăng đậu lại
Bé nhón chân bắt lấy nghịch chơi.

Góc vườn kia nơi chúng cháu vẫn ngồi
Trải lá chuối để bày cỗ cưới
Chú rể cô dâu đầu bù tóc dối
Cơn dông bất ngờ đám cưới thế là tan.

Chúng cháu thích làm cô Tấm hiền ngoan
Góp cháo bạc cơm vàng dành nuôi bống nhỏ
Bà dạy cháu thương người cùng khổ
Chuyện của bà dang dở những đêm mưa.

Dòng sông bãi bồi vẫn cứ như xưa
Chỉ lũ trẻ lớn lên là khác
Không biết đói nghèo không còn nhút nhát
Đã bắt đầu thích chát với chơi games.

Ngôi nhà tuổi thơ những ngày tháng êm đền
Chả giữ nỗi những tâm hồn non dại
Bỏ mặc cháu giữa vườn xưa trống trải
Khát cháy lòng thèm được gọi bà ơi

(Kính tặng bà nội và quê hương Vân nam của tôi tháng giêng 2005 mùa hoa cải)

Bài thơ: Thơ tháng bảy – Nguyễn Đức Phúc

THƠ THÁNG BẢY!
Tác giả: Nguyễn Đức Phúc.

Gửi về đất mẹ Nghi Xuân
Sợi thương, sợi nhớ trong vần thơ con
Lời đầu biết viết gì hơn
Cho con được phép tạ ơn ông bà.

Những người có công sinh ra 

Mẹ con ở đó và bà sinh con
Cha lâm bệnh nặng không còn
Mình mẹ ở vậy nuôi con đến già. 

Biết bao nhiêu đám tìm bà
Mẹ chẵng chịu lấy người ta làm chồng.
Một lòng thủ túc gắng công
Nuôi con khôn lớn phòng không lặng tờ.

Biết bao năm tháng đợi chờ
Nuôi con khôn lớn mà nhờ cậy con.
Em gái con tuổi vừa khôn
Cặp kè mấy bữa cưới luôn theo chồng. 

Con thì vừa tốt nghiệp xong
Phần lo công tác, phần mong việc đời.
Một mình mẹ ở vậy thôi
Nhà tranh vách nứa làm nơi đợi chờ. 

Cuộc đời con tập làm thơ
Phải chăng có bóng mập mờ mẹ theo
Cho dù cuộc sống cảnh nghèo
Không lời than thở mè nheo con mình. 

Con đi qua cuộc chiến tranh
Trở về với mái nhà tranh, mẹ già.
Giờ đây mẹ đã đi xa
Mẹ về theo với ông bà, tổ tiên.

Thơ con chẵng thể nào quên
Một lời tạ với tổ tiên, ông bà
Hai bên nội ngoại nhà ta
Cây hương ,ngọn khói con đà tạ chung.

Một lời chắp bút sau cùng
Thay hương con gửi tới chung mọi người
Cả về quê ngoại mẹ ơi
Mẹ về quê nhớ nói lời hộ con.

Lời thơ tháng bảy nỉ non
Vu lan báo hiếu ,cô hồn là đây.
7/7/2018.

Bài thơ: Hãy yên lòng mẹ nhé – Lê Hương

HÃY YÊN LÒNG MẸ NHÉ
Tác giả Lê Hương

(Viết cho anh liệt sỹ Trường sơn )

Tháng bảy này mẹ thương nhớ lắm phải không ?
Thằng con trai yêu nhất đời của mẹ
Mẹ thắp nén nhang trước bàn thờ lặng lẽ
Khói cuộn tròn trên khuôn mặt tuổi hai mươi.

Hơn bốn chục năm rồi chẳng còn nước mắt để rơi
Tấm hình vẫn trẻ nguyên của ngày con nhập ngũ
Mới bước vào sinh viên còn bao bỡ ngỡ
Bạn bè chưa kịp thân thương.

Con bỗng vội chia tay , gác sách bút lên đường
Tổ quốc gọi đâu cần con có mặt
Mười tám tuổi lúc đời con đẹp nhất
Chưa kịp nắm tay , chưa biết đến hẹn hò.

Chưa biết nụ hôn đầu trong khao khát ước mơ
Chỉ biết cháy lên niềm vui đi đánh giặc
Rồi một ngày giữa chiến trường thảm khốc
Giữa trận đánh này không về nữa mẹ ơi.

Đứa con trai mẹ yêu quý nhất đời
Chưa trả được công cha nghĩa mẹ
Đất mẹ ôm con vào lòng lặng lẽ
Chúng con ra đi cho đất nước trường tồn.

Sáng nay trên nghĩa trang Trường sơn
Tổ quốc vẫn bên con dâng hương trầm tưởng niệm
Đồng đội chúng con vẫn bên nhau thương mến
Hát khúc quân hành sống mãi tuổi hai mươi.

Trời Quảng trị hôm nay vẫn xanh tươi
Mẹ ơi mẹ ơi ! Xin mẹ đừng khóc nữa
Con vẫn về thăm mẹ ơi đừng khép cửa
Để ôm dáng mẹ gầy đang tựa cửa ngóng trông con

Sài gòn 7-7-2018

Bài thơ: Mẹ và tôi – Lâm Bình

MẸ VÀ TÔI

Thơ : NS Lâm Bình 

Bức ảnh quí đi vào lịch sử
Của những người còn sống hôm nay
Thanh Hoá đó! Nơi chuyến tàu cập bến
Đón đoàn người là những chiến sỹ ngành Y.

Mẹ và tôi cũng trưởng thành từ nơi ấy….
Thấm đẫm tình người ,trọn nghĩa thủy chung
Cổng Bệnh viện nơi ghi lời thề nguyện
Của triệu tấm lòng tập kết miền Nam.

Dẫu thời gian có phai nhoà trong ký ức
Những bậc thềm xưa vẫn còn nóng rực ….
Khí chất anh hùng ngạo nghễ đất phương Nam
Bỗng tất cả trở thành thiên thần áo trắng…

Tặng lại cho đời một thế hệ giỏi giang

60 năm chắt chiu trọn đời người
Công cha mẹ tạc hình hài con vững bước
Quá khứ thời gian không chảy nguợc.

Dáng đứng hôm nay – một thế hệ oai hùng

Hào sảng ấy ! nơi đất Thanh hội tụ
Lưu giữ ngàn đời tuổi ấu thơ….

Bài thơ: Nhớ ơn cha mẹ – Đỗ Thị Phương Lan

NHỚ ƠN CHA MẸ

Tác giả Đỗ Thị Phương Lan

“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”.

Câu ca răn dạy mẹ ơi
Con ghi trong dạ chẳng đời nào quên
Tháng năm mẹ đảm cha hiền
Lo cho con cái mà quên thân mình.

Bây giờ con lớn nhớ tình
Nhớ ơn cha mẹ của mình mẹ yêu
Cuộc đời bươn chải phiêu diêu
Nên con đã thấu những điều sâu xa.

Lo tròn hiếu nghĩa mẹ cha
Chúng con luôn hiểu đó là phận con
Sống sao đạo nghĩa vuông tròn
Để cha mẹ mãi vì con mỉm cười.

Chúng con ghi nhớ suốt đời
Kính cha trọng mẹ con thời không quên !
7/7/18

Bài thơ: Vu Lan báo hiếu – Bùi Thế Uyên

VU LAN BÁO HIẾU
Tác giả : Bùi Thế Uyên
Nick fecabook : Tony Bui

Mỗi mùa vu lan đến
Nghẹn chẳng nói nên lời
Con nhớ cha mẹ ơi!
Lệ rơi đầy khóe mắt.

Nghĩa tình cao chất ngất
Cha mẹ thật bôn ba
Gian khổ đến lúc già
Nuôi đàn con lớn cả.

Mỗi đứa đi mỗi ngả
Chưa trọn hiếu mẹ cha
Thành đạt trở về nhà
Cảnh gia buồn trống vắng.

Khói nhang bay thầm lặng
Bông hồng trắng xin dâng
Gài trên áo tảo tần
Ngàn lần xin thứ lỗi.

Con biết mình mắc tội
Chưa trọn hiểu sinh thành
Cha mẹ ở trời xanh
Xin chân thành đa tạ

Warszawa
07/07/2018

Bài thơ: Mẹ là vầng trăng – Chu Long

MẸ  LÀ VẦNG TRĂNG

Tác giả Chu Long

Năm canh thâu suốt đêm trường

Áo sờn vai bạc phủ sương trắng màu
Mưa dầu nắng lửa đan nhau
Tháng năm dáng mẹ còn đâu mịn màng.

Tình thương của mẹ mênh mang
Yêu con mến ánh trăng vàng đêm thu
Ấm êm câu hát lời ru
Ngọt thơm hơi thở hương nhu tỏa ngời.

Con khôn lớn mắt mẹ cười
Đóa hoa trên miệng mẹ tươi sắc đào
Trăng lòng mẹ vị thanh tao
Thơm như trái chín ngạt ngào hương mơ.

Ngắm trăng con nhớ tuổi thơ
Sà vào lòng mẹ giấc mơ ngọc ngà
Bây giờ mẹ đã đi xa
Tim con mãi mãi mẹ là Vầng Trăng.
Chu Long

Trả lời