Top 12 Bài thơ hay của nhà giáo, nhà thơ Phan Thúc Định

Bài thơ: Nếu?

NẾU?
Tác giả: Phan Thúc Định

Nếu chẳng còn gió Lào em nhỉ
Chắc quê mình Xứ Nghệ hết gàn 
Và như thế tìm đâu ra bốp chát
Răng, rứa, mô, tê… thô nặng cõi nhân gian!

Nếu chẳng còn dòng nước biếc Lam giang
Người quê ta liệu có còn câu hò điệu ví?
Để khi cách xa lòng thực thà năn nỉ
”Ngaí ngôi chi mà anh nỏ quay về”!

Nếu chẳng còn những dằng dặc triền đê
Tuổi thơ ta, đâu ắp đầy kỉ niệm
Con nước ròng đằm mình mò trai hến
Mỗi chiều về đón gió thả diều reo!

Nếu chẳng còn bão lũ, rét gầy teo
Có chăng hết khó nghèo không nhỉ?
Nhưng chắc hẳn bọc đùm nhau trước cuộc đời dâu bể
Chẳng bao giờ khăng khít thế này đâu!
30/6/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: Giấu

GIẤU…
Tác giả: Phan Thúc Định

Ta giấu hoàng hôn ngực áo
khi buồn lần mở ra xem
ta giấu bình minh lên tóc
đêm buông chẳng phải lên đèn…

Ta giấu em vào đôi mắt
riêng ta nhìn thấy em thôi
vô hình mà không hư ảo
chênh chao suốt cả cuộc đời!

Ta giấu hờn ghen vào núi
chờ mưa gửi suối cho em
hờn ghen đi như thác lũ
cuốn phăng tại bởi say mèm!

Ta giấu cô đơn vào biển
đại dương không ngủ bao giờ
cô đơn của ta mãi thức
nhớ, yêu về cả trong mơ!
25/7/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: Thề Hứa…

THỀ HỨA…
Tác giả: Phan Thúc Định

Tôi gom tất cả hứa thề
Ngày yêu em đã tỉ tê bao lần
Buộc thành một bó đem cân
Lạ thay thề hứa nặng bằng chân không.

Lòng chẳng thỏa, tự hỏi trăng
Cớ sao đêm ấy khăng khăng em thề?
Mượn trăng làm chứng triền đê
Gửi dòng suối chở lời thề ra sông…

Trăng cười chúm chím môi hồng
Yêu đương thề hứa…vợ chồng mấy đôi!
Thế gian thề bạc màu vôi
Nên khi tan vỡ đổ tôi hao gầy!

Dù rằng họ chọn trăng đầy
Nhưng khi vơi cạn lại quay trách hờn
Rằng tại tôi khuyết chẳng tròn
Cho nên đôi lứa giữa đường chia li!

Ừ thì ai cãi làm chi!
Dối lừa…đôi lứa mấy khi thực lòng!!!
30/7/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: An nhiên

.

AN NHIÊN!
Tác giả: Phan Thúc Định 

Ngước nhìn bầu trời em sẽ bớt khổ đau
hết ngày mưa sẽ là ngày rực nắng
dẫu hôm qua còn tối sầm cay đắng
thì hôm nay vẫn xanh biếc vươn cao!

Ngước nhìn bầu trời em sẽ hết khổ đau
thênh thang lòng đón trăm ngàn ngọn gió
có ngọn gió kéo mây giông bão tố
ắt có ngọn gió lành tẩy gột, ấm bình minh!

Dại dột của người, kể cả anh và em…
là ngày hôm nay không vì ngày mai để sống
cứ để ngày hôm qua mặc sức gặm nhấm
mà hôm qua nào cũng tồn tại…”Giá Như”!

An nhiên đi em cho mái tóc trên đầu
cứ xanh mãi như lúa thì con gái
ngày đã qua hãy gói trong…” Thủa Ấy”
sống an vui vì đời ngắn ngủi tày gang!
Phủ Quỳ, Thứ 6/13/7/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: Trăng quê

.

TRĂNG QUÊ!
Tác giả: Phan Thúc Định

Trăng buông ngọc thể giữa trời
Làm tình nhân thế lả lơi ngón nghề…
Núi già chết lặng đê mê
Bạc phau sương lạnh canh khuya đợi chờ!

Dòng sông ru sóng ởm ờ
Cánh buồm ưỡn ngực đón chờ tình nhân
Chén vàng rót xuống buồn tênh
Ngả nghiêng chếnh choáng nỗi mình lặng câm!

Hàng cau mặc niệm ngoài sân
Trăng hôn vụng trộm khi gần khi xa
Bờ tre mặc kệ tuổi già
Dưới trăng hừng hực điệu đà hồi xuân!

Đuốc hoa mấy bác lộc vừng
Tự mình thắp lửa dửng dưng trăng tròn
Có người thiếu phụ đầu thôn
Nửa đêm ngó trộm lòng buồn thênh thênh!
NA, 20/7/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: Giấu yêu

GIẤU YÊU!
Tác giả: Phan Thúc Định 

Giấu yêu như giọt sương mai
Thấm vào chiếc lá ru hoài màu xanh!
Ngỡ rằng giữ mãi ngọt lành
Nào ngờ mùa trở lìa cành lá bay!

Giấu yêu tròn trĩnh bàn tay
Nhịp vơi lồng ngực rạc gầy hồng nhan
Rụng rơi mấy độ thu tàn
Bẻ đôi tri kỉ phím đàn dửng dưng!

Giấu yêu đi giữa lưng chừng
Hồ nghi xúi dục muối gừng nhạt tênh
Bỏ ta dâu bể lênh đênh
Nghiêng li nhắm với hớ hênh cuộc đời!
Vinh, 9/7/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: Chớm thu

.

CHỚM THU…
Tác giả: Phan Thúc Định

Mặt trời chiều nay ứ máu
Một phần rụng xuống đầu non
Cánh chim trên đường về tổ
Cắp phần còn lại bay luôn!

Hoàng hôn đổ dồn đuổi bắt
Đòi chim trả lại mặt trời!
Ngẩn ngơ lưng đồi thôn nữ
Tiếc ngày chân hóa chơi vơi!

Chớm thu sương từng sợi mỏng
Nhẹ nhàng ướm đậu tơ giăng
Giật mình nhện gầy se lạnh
Lưới đan bỏ giở trên cành!

Cuốc thôi không còn khóc nữa
Hè đi rạc cả van lơn
Dế thay từng đêm tê tỉ
Thu sang đổ lá dỗi hờn!

Từ nay có người chiều muộn
Bơ phờ ngóng đợi điều chi?
Quầng mắt thâm như áo mẹ
Có hay trong gió thầm thì…?
Phủ Quỳ, 14/7/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: Bão Lòng

BÃO LÒNG!
Tác giả: Phan Thúc Định

Sóng xô vào kéo tuột tiếng thở dài
Em kìm nén giữa ồn ào phố biển
Anh vô tình mà tim em bão đến
Mặn chát lòng trước sóng biển trêu ngươi!

Anh mãi theo những lẽ phải ở đời
Gìn giữ mình trước sóng cồn nghiệt ngã
Cánh hải âu cứ vút nghiêng hối hả
Đời mong manh thề hứa có là chi?

Ánh bình minh ve vuốt mịn xuân thì
Khi bờ cát in trăm ngàn gót ngọc
Gót chân nào con sóng vừa khỏa lấp
Anh cuống cuồng giằng sóng có được đâu!

Từng giọt ngâu rơi rụng bạc mái đầu
Nên dù nhuộm đâu nhiệm màu em nhỉ!
Anh vẫn tin trên dặm trường dâu bể
Những điều thiêng chẳng sứt mẻ bao giờ…
7/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: Ngâu!

NGÂU!

Tác giả: Phan Thúc Định

Thu về trời rấm rứt mưa
Có cô thiếu nữ đổ thừa cho tôi…
Rằng anh thơ phú đãi bôi
Để em ngâu trắng rụng rơi nỗi niềm!

Lá vàng rầu rỉ bên thềm
Nắng hôn lần cuối lịm mềm lìa cây
Anh rằng lời đó lòng đây
Sao em biết được hao gầy tháng năm?

Những điều thật, hóa mong manh
Những lời đưa đẩy hóa thành niềm tin
Phải đâu gái mới thuyền quyên
Nam nhi chữ mộng mấy miền chênh chao!

Câu thơ còn phận thấp cao
Huống chi câu đợi ta trao buổi đầu
Đâu riêng em đẫm lòng ngâu
Anh đây bão nổi đêm sâu riêng mình!
2/8/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: Địa đàng

.

ĐỊA ĐÀNG…
Tác giả: Phan Thúc Định 

Anh ngồi đếm ngược thời gian
nghe cung thanh giục ngón đàn xốn xang!
cung trầm em, phía địa đàng
lẳng lơ chèo néo ngai vàng bỏ quên!

Dỗi đời em dọa bắt đền!
trời buông vạt nắng bên thềm hát ru
dỗi tình ngắt trái mù u
để hắt hiu cả mùa thu riêng mình!

Còn tôi gom nhặt bình minh
rơi trên góc phố để dành ngày mưa
mai kia nếu sót duyên thừa
em thành hoàng hậu còn vua tôi làm!

Hẳn rằng đôi lứa nước Nam
hờn ghen tìm chốn địa đàng cầu hôn…
Phủ Quỳ, 11/7/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: Quê

.

QUÊ!

Tác giả: Phan Thúc Định 

Chưa thu lòng hóa sắc vàng
Rụng rơi phủ kín cổng làng quê xa…
Hàng cau vẫn bóng hiên nhà
Giàn trầu vẫn cứ la cà tường rêu.

Mẹ già vẫn ngóng mỗi chiều
Triền đê cả gió, cánh diều nỉ non!
Chỉ cần vậy ước gì hơn
Hồn ta kệ phố trớn mơn đổi lòng.

Sông quê bồi lở mấy dòng
Hồn quê vẫn sóng song cùng sông quê!
Lạc đường theo lối trâu về…
Lạc dòng trong đục nhờ quê dưỡng mình!
7/7/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: Nghiêng!

NGHIÊNG!
Tác giả: Phan Thúc Định 

Đất nghiêng về phía mặt trời
Biển nghiêng cửa lộng chân khơi sóng tràn
Mẹ nghiêng dòng sữa nồng nàn
Con nghiêng mắt liếc uống ngàn yêu thương!

Em nghiêng vạt tóc chiều buông
Núi nghiêng quầng mắt hoàng hôn khép ngày
Cha nghiêng tay lật luống cày
Cho mùa nghiêng cả đủ đầy ấm no!

Triền đê nghiêng những câu hò
Dùng dằng ngọn sóng con đò chênh chao…
Mưa nghiêng mái rạ thủa nào
Để người xa xứ nôn nao dại khờ…

Cuộc đời nghiêng cả trong mơ
Khi không nghiêng nữa…. giao mùa nhân sinh!!!
29/6/2018.
Cụ Định.

Trả lời