Top 5 Tựa sách tình cảm hay nhất của Nhật Bản

Tác phẩm: Rừng Nauy – Haruki Murakami

Lấy bối cảnh những năm 1960, Rừng Nauy là một bản nhạc buồn đan xen những cung bậc cảm xúc khác nhau về tình yêu, tình bạn và sự trưởng thành đầy khó nhọc bên trong những người trẻ dưới sự tàn rũa của xã hội thời bấy giờ.

Tác phẩm được dẫn dắt theo mạch hồi tưởng của nhân vật chính Watanabe Toru từ khi anh là một học sinh mang trong mình nỗi đau khi mất đi người bạn thân và trải qua rất nhiều các mối quan hệ tình cảm, trong đó có hai cô gái mang hai màu sắc và thái cực đối lập, tồn tại mãi mãi như hai vết sẹo cắt sâu trong trái tim anh. Kí ức tựa như một bản ballad trầm buồn ấy, ngỡ đã phủ bụi thời gian, bỗng ùa về vào một ngày mưa của tháng 10, hòa tan vào bản Norwegian Wood xưa cũ.

Cứ 7 người Nhật lại có 1 người đọc Rừng Nauy”. Hãy đọc Rừng Nauy để cùng hồi tưởng lại quãng đời tuổi trẻ mãnh liệt nhưng cũng đầy mất mát, được tái hiện trọn vẹn trong thiên truyện của Murakami.

Tác phẩm: Kitchen – Banana Yoshimoto

Cuốn sách là tác phẩm đầu tay của nhà văn Banana Yoshimoto và trở thành bệ phóng giúp bà đứng chung hàng ngũ với các nhà văn tên tuổi nhất của Nhật Bản. Tác phẩm ví như một bức tranh về những cái bóng méo mó trên tông màu xám tro u tối nhưng lại tỏa ra thứ ánh sáng kì lạ, chạm đến tận đáy lòng và bóp nghẹt trái tim của người đọc. Về một cô gái luôn phải gồng mình để chung sống với những mất mát hay một chàng trai lớn lên trong tình yêu thương nhưng lúc nào cũng cảm thấy mình đang trôi lơ lửng giữa những gam màu hỗn loạn của cuộc đời. Họ gắn kết với nhau bằng “một mối quan hệ không hề ràng buộc” nhưng dù ở bất cứ nơi đâu, miễn là còn thở, họ vẫn hướng về nhau. Họ sống cuộc đời của những cái bóng lặng lẽ, nhưng luôn ngập tràn yêu thương, hi vọng. Vẫn là Banana với những ngôn từ truyền lửa đến trái tim người đọc, nhưng có cái ngây ngô, chân thành, mộc mạc, dịu êm của một tác phẩm đầu tay.
Kitchen – nơi nung nấu những khát vọng và sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ, là tình yêu và sự bù đắp giữa hai linh hồn đi lạc, hòa quyện với nhau, tạo nên một bản hòa ca tuyệt vời của thanh xuân. 

Tác phẩm: Lấp lánh – Ekuni Kaori

Lấp lánh không dành cho những ai luôn mong đợi những thăng hoa của tình yêu. Cuốn sách chỉ đơn giản là một câu chuyện tình rất đời về một cô nàng nghiện rượu, luôn dùng thứ đồ uống độc hại này để quên đi những xúc cảm dồn nét của mình, có lẽ vì vậy, cô đánh mất người cô yêu. Shoko chấp nhận cưới một người đàn ông đồng tính để kiếm một chút nương tựa cuộc đời, dù thứ duy nhất anh không thể cho cô, lại là tình yêu.

Tại sao người ta cứ mãi đi tìm những thứ hào nhoáng mà không nghĩ rằng, những thứ dung dị, nhẹ nhàng, nền nã cũng là những biểu hiện của tình yêu. Gia đình của Shoko thật kì quái trong mắt thiên hạ. Nhưng chính sự quái đản ấy lại làm nên những chi tiết lấp lánh, le lói bé nhỏ và tội nghiệp, nhưng thật sự nó tỏa ra ánh sáng.

Tác phẩm: Em sẽ đến cùng cơn mưa – Ichikawa Takuji

Chuyện gì sẽ xảy ra khi người bạn yêu thương nhất đã mãi mãi ra đi nhưng đột ngột quay trở về dương gian để thực hiện lời hứa “Em sẽ đến cùng cơn mưa”.

Một cơn mưa có thể đem lại những phép màu gì? Trả lại cho Takkun người vợ mà anh đánh đổi cả thanh xuân để theo đuổi và yêu thương. Mang lại cho Yuji tình thương từ người mẹ mà em luôn mong ước. Hàn gắn những mảnh ghép cho một gia đình khi mà họ chưa sẵn sàng để buông bỏ nhau. Dù biết “Cuộc hội ngộ nào rồi cũng phải chia xa”, ngày mà ánh nắng ấm áp đầu tiên chạm khẽ vào chiếc áo mưa vàng của Yuji, Mio phải trở về, nhưng sự chia ly này lại mở ra một tương lai ấm áp, tươi sáng và tràn ngập hạnh phúc cho Takkun và cậu con trai 6 tuổi của anh, vì họ biết, họ đã sẵn sàng.

 “Ai nói rằng chỉ ánh nắng mới mang đến hạnh phúc, có lẽ họ chưa từng nhảy múa trong mưa”. Cuốn sách sẽ là một lựa chọn vô cùng ngọt ngào cho những ai tin vào tình yêu và phép màu mà nó mang lại.

Tác phẩm: Nếu gặp người ấy cho tôi gửi lời chào – Ichikawa Takuji

Một câu chuyện tình yêu buồn nữa đến từ nhà văn Takuji cho ta nhận ra không kí ức nào trong ta là bị mai một, chết rũa. Nó luôn ở đó, chôn vùi bên dưới những bộn bề, lo toan để một ngày chẳng có gì đặc biệt, kí ức trỗi dậy mạnh mẽ nhất, xâm chiếm mọi ngóc ngách của tâm hồn. Như cái cách mà Satoshi gặp lại Karin tại Cửa hàng cây thủy sinh do anh làm chủ, khơi gợi lại trong anh về hình ảnh ba đứa trẻ đã cùng nhau trải qua quãng đời đẹp nhất, và mối tình đầu thơ dại mãi chẳng bật thành lời. Tất cả khối kí ức đó đeo đuổi anh mãi cho đến khi trưởng thành.

Buồn cũng là một món quà, nếu buồn là không cần thiết, thì con người đâu cần phải có cảm xúc, đúng không ?”

Trả lời